Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_23
Ngọc Kỳ Lân nhìn Sính Đình ăn mặc xinh đẹp như vậy, không khỏi sửng sốt một lúc, ngay sau đó liền cười to lên.
"Ha ha. . . . . . Cháu gái của ông thật là xinh đẹp, đoán chừng tối nay có thể khiến người ta hâm mộ không thôi!"
Sính Đình xinh đẹp cười một tiếng, tự tin nói.
"Dĩ nhiên, cháu là cháu gái của ông mà, cháu không xinh đẹp thì còn ai xinh đẹp nữa!’
"Đúng vậy, Sính Đình rất đẹp!"
Thần Băng cũng khen ngợi, cô không đẹp thì sao vừa rồi anh lại chảy máu mũi được!
Tối nay ba mẹ nhất định sẽ thích người con dâu này!
"Ông nội, cháu đi, rất nhanh cháu sẽ trở về!"
Sính Đình dặn dò, đã sáu giờ rưỡi rồi, hai người chào hỏi xong liền chạy tới khu nhà cao cấp của gia đình họ Thượng Quan.
Gia đình Thượng Quan ở trong một khu nhà cao cấp, trong phòng khách rộng lớn, mười chùm đèn pha lê treo thật cao trên trần nhà, tản ra ánh sáng màu vàng dìu dịu, khắp nơi đều là trai đẹp gái xinh, trong tay bưng ly rượu sóng sánh, có đôi có cặp, đứng thành một đám đang nói nói cười cười, trên mặt luôn treo một nụ cười.
Sính Đình bước xuống xe, theo Thần Băng đi vào dại sảnh của dạ tiệc, lập tức đưa tới sự rối loạn tưng bừng, một người đàn ông mặc bộ âu phục trang nhã, cắt may rất vừa vặn, đẹp trai đến bức người, trong vũ hội lập tức bàn luận ầm ĩ, còn có những ánh mắt nóng bỏng!
Sính Đình khoác tay Thần Băng, điềm tĩnh đi tới đại sảnh, nhưng trong lòng căng thẳng tới cực điểm.
"Đừng căng thẳng, có anh ở đây!"
Thần Băng an ủi cô, anh không ngờ cô lại căng thẳng như thế.
Sính Đình nhìn khắp xung quanh, nhìn thấy ánh mắt quan sát của mọi người, không khỏi hất cằm lên, cao ngạo đi vào đại sảnh!
Sợ cái gì, hôm nay cô rất đẹp, rất có phong cách, có gì phải sợ!
Sính Đình tự an ủi trong lòng, Thần Băng hài lòng nhìn cô, trên mặt lộ ra nụ cười dịu dàng, toàn thân đẹp trai đến bức người!
"Vâng!"
Sính Đình nhẹ nhàng trả lời, khóe môi nhếch lên ý cười yếu ớt, phong cách sang trọng và quý phái tập hợp đủ trên người, khiến rất nhiều người đàn ông nhìn thấy mắt cũng híp lại.
"Tổng giám đốc Diệp, bạn gái của anh thật xinh đẹp!"
một người đàn ông mặc âu phục màu đen, dáng dấp cực kỳ anh tuấn đi tới, nhìn chằm chằm Sính Đình, ánh mắt nóng bỏng như ngọn lửa khiến Sính Đình rất không thoải mái, đứng sát vào Thần Băng.
Thần Băng rất lịch sự cười cười, "Cám ơn tổng giám đốc Thượng Quan khích lệ, cô ấy là bạn gái của tôi, cũng là vợ tương lai của tôi."
Thần Băng cười thản nhiên, sau đó giới thiệu với Sính Đình.
"Sính Đình, vị này là tổng giám đốc Thượng Quan, dạ tiệc khiêu vũ lần này là do ba ngài ấy chủ trì!"
"Xin chào, tôi tên là Thượng Quan Quân Triết!"
Thượng Quan Quân Triết vươn tay, rất là lịch sự.
Sính Đình nhìn anh, nhẹ nhàng vươn tay, vừa chạm vào liền bị anh nắm chặt, muốn rút ra lại bị giữ chặt lại, không khỏi dùng chút sức, sắc mặt của Thượng Quan Quân Triết vẫn như cũ, nhưng sắc mặt Sính Đình có chút khó coi!
Người đàn ông xấu xa đáng chết, thì ra cũng là người luyện võ!
Thần Băng nhìn Thượng Quan Quân Triết nắm chặt tay Sính Đình, cười nhạt nói.
"Tổng giám đốc Thượng Quan nắm tay bạn gái của tôi như vậy hình như không tốt lắm đâu!" trên gương mặt bình tĩnh có chút không vui.
Sính Đình vội vàng dùng lực vung tay, rút tay của mình về, nhìn bàn tay có chút sưng đỏ, không khỏi có chút tức giận.
"Tổng giám đốc Diệp, bàn tay của bạn gái anh rất trắng, rất trơn mềm, khiến người ta yêu thích không muốn buông tay!"
Sính Đình nghe câu nói của anh ta không khỏi tức đỏ mặt, mở miệng mắng to.
"không biết xấu hổ!"
"Ha ha, Cám ơn đã khen!"
Thượng Quan Quân Triết chẳng những không tức giận, mà nụ cười còn càng thêm mê người, nếu như không phải anh ta xấu xa như thế, Sính Đình thật sự hoài nghi mình sẽ bị nụ cười của anh ta mê hoặc.
Hung dữ nhìn anh chằm chằm, lại phát hiện một bóng người quen thuộc, mà dường như anh ta còn đi tới hướng mình?
"Mạc Thiên Kình!"
Sính Đình trợn to cặp mắt, nhìn người đàn ông đang đi về phía cô, hình như anh có vẻ rất tức giận, sắc mặt rất khó coi!
"Sao anh ta lại tới đây?"
Thần Băng cũng có chút kinh ngạc, không khỏi nhíu mày.
, 20/1/15
#49
Chương 93: Ngọc Sính Đình, cô thật đủ đê tiện!
Cặp mắt Mạc Thiên Kình bốc lửa, nhìn Sính Đình ăn mặc hấp dẫn như thế, xinh đẹp như thế, hơn nữa lại còn đi cùng Diệp Thần Băng, ánh mắt đố kỵ như muốn bốc lửa.
Vốn chỉ muốn tới tham gia một chút, thuận tiện thăm dò xem Nam Cung Tước có hành động đặc biệt gì hay không, không ngờ còn chưa nhìn thấy Nam Cung Tước, đã nhìn thấy cô, mới đầu còn đè nén sự phẫn nộ và đố kỵ trong lòng mình, nhưng khi nhìn thấy cô và Thượng Quan Quân Triết bắt tay nhau thật lâu cũng không buông ra, không khống chế nổi nữa, bước đi thật nhanh tới phía cô!
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, anh hôm nay mặc rất nghiêm chỉnh, bộ âu phục màu trắng, dáng người cao lớn, ngũ quan anh tuấn, chỉ có điều sắc mặt rất khó coi, buồn bực nhìn cô, dường như muốn bóc trần cô ra vậy.
"Ngọc Sính Đình, hôm nay em rất đẹp!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt mở miệng, có loại kích động muốn đè cô xuống phía dưới XXOO, anh thề chờ sau khi anh phá xong vụ án này, nhất định sẽ đè cô dưới thân để XXOO một đêm, bồi thường lại cho mình!
Lại dám đi cùng người đàn ông khác, còn ăn mặc hấp dẫn như vậy!
"thật sao? Tôi cũng cảm thấy như vậy, bộ lễ phục này quả thật rất thích hợp với tôi! Hoàn toàn tôn lên vóc dáng xinh đẹp của tôi!"
Sính Đình khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng kéo áo choàng che đi lớp voan mỏng làm lộ một mảng lớn da thịt trước ngực, cảm nhận tiếng hít thở nặng nề xung quanh, hài lòng nhếch khóe môi, cô dám cam đoan, có rất nhiều người đàn ông đều mơ tưởng muốn cô.
Chỉ là hôm nay cô không muốn làm cho Mạc Thiên Kình coi thường mình, không phải là chỉ là đàn ông thôi sao?
Ngọc Sính Đình cô chỉ cần tùy tiện câu một lần, đàn ông sẽ giống như con chó Nhật ngoắt ngoắt cái đuôi tìm đến cô !
Mạc Thiên Kình nhìn cô chằm chằm, nhìn trước ngực cô, mặc dù có áo ngực che đậy, nhưng bộ ngực ngạo nhân của cô cũng bị đè ép tạo thành một rãnh sâu như ẩn như hiện, làm cho người ta suy nghĩ sâu xa, đáng chết hơn nữa là hôm nay cô trang điểm, mang đồ trang sức rất trang nhã, đẹp đến độ khiến người ta động lòng.
"Sao thế? cô thiếu đàn ông sao?"
Mạc Thiên Kình châm biếm, Sính Đình nắm quyền, khóe miệng giật giật, cô đang rất tức giận, rất tức giận.
cô thiếu đàn ông, đây là anh đang khoe khoang anh khác biệt phụ nữ sao?
Phách lối cái gì! Sính Đình ở trong lòng căm hận nhìn anh chằm chằm!
Sính Đình cười ha ha, nâng lên khóe môi, nhíu mày.
"Mạc Thiên Kình, anh nói thật là buồn cười, một mỹ nữ như tôi, anh cảm thấy tôi sẽ thiếu đàn ông sao? Ngược lại đó là anh, một người cô đơn, ngay cả bạn gái cũng không có, tôi thấy dường như anh thiếu phụ nữ đi!"
Lời nói lạnh nhạt của Sính Đình khiến Mạc Thiên Kình sắp phát điên, nếu không phải vì bảo vệ cô, anh có thể để cô coi thường mình như vậy sao!
cô rất tốt, mình vì cô mà thủ thân như ngọc, cô lại ở chỗ này trêu hoa ghẹo nguyệt, quá khinh người!
Anh thề, chờ sau khi anh bắt được hung thủ, nhất định sẽ đè cô dưới thân, XXOO mấy ngày, để cô một tuần lễ cũng không dậy nổi!
Mạc Thiên Kình suy nghĩ xấu xa trong lòng, cuối cùng cũng giảm đi mấy phần tức giận.
Nhếch môi, cười lạnh.
"Tối nay, em làm bạn gái tôi đi!" Dùng sức kéo cô vào ngực của anh, Sính Đình còn chưa kịp phản ứng đã bị anh kéo vào trong ngực, mùi vị nam tính quen thuộc khiến trai tim cô không khỏi run sợ.
Mạc Thiên Kình ôm cô vào trong ngực, đôi môi áp sát bên tai của cô, dùng âm thanh vừa đủ chỉ có cô nghe.
"Tối nay ở đây có bắn nhau, nhanh đi về đi!"
nói xong, liền đẩy cô ra ngoài, Sính Đình nhìn anh, anh lại khôi phục vẻ mặt giễu cợt, khuôn mặt khinh bỉ.
"Tư vị rất tốt, khó trách những người đàn ông này lại xoay chuyển quanh cô như vậy!"
Giọng nói của Mạc Thiên Kình châm chọc, tuy nhiên Sính Đình lại không tức giận, nhìn anh, nhếch môi cười quyến rũ một tiếng.
"Đó là đương nhiên!"
Đàn ông cả hội trường đều vì động tác vừa rồi của Mạc Thiên Kình mà cảm thấy kinh ngạc không dứt, nhưng còn chưa đợi bọn họ phản ứng kịp, Mạc Thiên Kình đã duỗi tay về phía cô, mạnh mẽ bắt tay cô.
Sính Đình cảm nhận được anh kín đáo đưa cho cô gì đó, nhưng chưa kịp phản ứng, anh đã rút tay ra rồi !
Ngọc Sính Đình, cô thật là đê tiện!"
Mạc Thiên Kình nhạo báng xong, tiêu sái xoay người rời đi.
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Mạc Thiên Kình đã biến mất trong đám đông, Thượng Quan Quân Triết liếc nhìn mọi người rồi vội vàng đuổi theo.
Đám người bắt đầu tản ra, Sính Đình nắm chặt tay, Mạc Thiên Kình đáng chết lại còn nói cô đê tiện, tức chết cô !
Ngẩng đầu lên, phát hiện sắc mặt của Thần Băng rất không vui, đoán chừng là vừa rồi mình và Mạc Thiên Kình nói chuyện khiến anh cảm thấy khó chịu đi!
"Sính Đình, có phải anh dẫn em tới đây khiến em khó chịu không?"
Vẻ mặt Thần Băng phức tạp, không ngờ nơi này cũng có Mạc Thiên Kình, buổi dạ tiệc này rõ ràng là dạ tiệc thương mại, không ngờ một thượng tướng như Mạc Thiên Kình cũng tham gia!
trên thương trường anh ta không có danh tiếng, không biết tại sao nhà họ Thượng Quan lại mời anh ta, càng không nghĩ tới anh lại có thể vũ nhục Sính Đình như thế!
Sính Đình bĩu môi, nhìn Thần Băng, nhớ tới lời nói vừa rồi của Mạc Thiên Kình ở bên tai, kéo Thần Băng đi tới một bên, lặng lẽ mở tay ra, nhìn tờ giấy trong tay, chỉ một câu nói đơn giản:
Nơi này có nguy hiểm, nhanh rời đi!
Thần băng nhìn tờ giấy trong tay Sính Đình, rồi nhìn cô vẻ không hiểu.
Sính Đình mím môi, cẩn thận suy nghĩ, rất nhanh đã biết nguyên nhân tại sao vừa rồi Mạc Thiên Kình lại làm như vậy.
Cố ý đi tới nói chuyện với mình, cố ý nhục nhã mình, chính là muốn nói cho mình biết ở đây sẽ gặp nguy hiểm, kêu cô rời đi.
Chỉ có điều ở đây có cái gì nguy hiểm, nhìn hiện trường dạ vũ xa hoa, trai đẹp gái xinh mỗi người một vẻ, mỗi một người đều là nhân vật nổi danh trên thương trường, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra?
không biết vì sao cô tự nhiên lựa chọn tin tưởng Mạc Thiên Kình, ở đây sẽ gặp nguy hiểm .
Sỉ nhục cô mặc dù cô rất tức giận, nhưng cô rất rõ ràng, Mạc Thiên Kình làm như vậy là muốn cho cô tức giận, cũng muốn cho người núp trong bóng tối biết đến sự hiện hữu của anh.
Tuy nhiên Mạc Thiên Kình làm như vậy, đối với mình là tốt hay xấu?
Sính Đình cau mày suy nghĩ sâu xa, kéo Thần Băng đia ra phía ngoài.
"Sính Đình, dạ vũ còn chưa có bắt đầu, ba mẹ anh còn chưa tới, đợi một chút được không?"
Thần Băng cho rằng cô tức giận, vội vàng giải thích.
"Thần Băng, một khắc em cũng không muốn ở chỗ này, tên khốn kiếp Mạc Thiên Kình kia cứ nhục nhã em như thế, thật là tức chết em rồi!"
Sính Đình vừa kéo Thần Băng đi ra ngoài, vừa tức giận mắng to.
Những ánh mắt vốn đã tản đi bây giờ lại tập trung trên người bọn họ, Thần Băng cảm giác thể diện của mình đã bị mất hết, thậm chí còn hối hận vì đã dẫn cô tới đây!
Tư thái lịch sự toàn bộ biến mất, giờ phút này Sính Đình một con thú đang tức giận, tất cả đàn ông đều bị ngôn ngữ của cô làm cho mất đi hứng thú.
Mạc Thiên Kình đứng ở lầu hai, nhìn Sính Đình đang mắng anh phía dưới, không khỏi nhếch miệng lên.
Người phụ nữ của anh không phải là ngu ngốc!
"Anh, người phụ nữ kia là của anh?"
Thượng Quan Quân Triết cười hì hì hỏi, ánh mắt đào hoa nhìn chằm chằm người phụ nữ phía dưới hoàn toàn không có phong cách dịu dàng thanh lịch chút nào, vô cùng hung dữ
"Đừng có động vào cô ấy, cô ấy là người phụ nữ của tôi!"
Cho đến khi Sính Đình và Diệp Thần Băng biến mất ở cửa ra vào, Mạc Thiên Kình mới thu hồi ánh mắt, trực tiếp ra lệnh cho Thượng Quan Quân Triết.
"Phái người đi theo cô ấy, không để cô ấy bị thương tổn!"
«Tác giả: Tiểu Dã Áp
Chương 94: Mạc Thiên Kình, anh bị phá trinh rồi!
"Dạ!"
Thượng Quan quân triết lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại, sau khi thông báo xong, lại khôi phục bộ dạng cợt nhả.
"Anh, nói một chút coi, người phụ nữ kia có phải là bà xã được đính hôn từ nhỏ của anh hay không?"
Mạc Thiên Kình không nhịn được trừng mắt liếc anh một cái, "Làm sao cậu lại có tính bát quái như vậy!"
Thượng Quan Quân Triết sờ mũi một cái, "Mới vừa khi em cầm tay cô ấy, em phát hiện sức lực của cô ấy cũng không tệ! Những người kia không thể nào làm tổi hại được cô ấy! Anh lo lắng cái gì!"
Anh mới vừa thử thăm dò, bản lĩnh của cô tuyệt đối có thể coi như là đứng đầu, không biết tại sao Mạc Thiên Kình còn muốn anh kêu người bảo vệ cô ấy, thật là buồn bực!
Mạc Thiên Kình lạnh lùng liếc anh một cái.
"Cậu xác định tối nay Nam Cung Tước sẽ đến?"
không trả lời vấn đề của anh, trực tiếp hỏi chuyện Nam Cung Tước, tiểu tử này cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá bát quái, quá trăng hoa rồi!
Thượng Quan Quân Triết, tổng giám đốc tập đoàn Lam Ưng, 25 tuổi, nhỏ hơn anh một tuổi, dáng dấp anh tuấn, rất phong lưu, đôi mắt đào hoa câu nhân khiến rất nhiều phụ nữ đều bị anh câu lên giường, tệ nhất là, anh chưa bap giờ lên giường với một người phụ nữ nào tới lần thứ hai!
Thượng Quan Quân Triết thu hồi nụ cười, gương mặt đẹp trai lạnh lùng trở lại, vẻ mặt nghiêm túc.
"Đương nhiên có, nếu không tại sao em lại tổ chức một buổi dạ vũ lớn như vậy, anh biết phải lãng phí biết bao nhiêu tiền không?"
Câu nói của Thượng Quan Quân Triết mới rơi ra liền gặp phải ánh mắt lạnh lùng của Mạc Thiên Kình.
"Cậu cái gì cũng không nhiều, chỉ có tiền là nhiều nhất, chút tiền lẻ này, còn chưa bằng số tiện cậu đã bo cho những người phụ nữ kia!"
"Vậy đi! Anh, anh còn chưa nói là nguyên nhân gì!"
Thượng Quan Quân Triết mặt dày tiếp tục truy vấn, thành thật mà nói anh rất tò mò, hiếu kỳ vô cùng, người phụ nữ kia khẳng định rất quan trọng với Mạc Thiên Kình, nếu không tại sao anh lại như vậy, còn phái người bảo vệ, thật quá như bảo vật quốc gia!
Mạc Thiên Kình nhìn chằm chằm vào anh, nhàn nhạt hỏi, "Cậu muốn biết?"
Thượng Quan Quân Triết gật đầu.
"Tôi cho cậu biết, cô ấy là người phụ nữ của tôi, vợ tương lai, người phụ nữ được hứa hôn từ nhỏ, mẹ của con tôi!"
Mạc Thiên Kình nói một hơi, Thượng Quan Quân Triết đơ miệng không sao khép lại được.
Kinh ngạc nhìn Mạc Thiên Kình, một lát sau mới áp chế được kích động trong lòng: "Anh, anh bị phá trinh rồi !"
thật không thể tưởng tượng nổi, trước kia khi anh đưa tới cho Mạc Thiên Kình rất nhiều phụ nữ, nhưng lần nào anh cũng không muốn, chỉ uống rượu, làm hại lúc ấy anh (Quân Triết) còn tưởng rằng anh (Thiên Kình) là gay, hoặc là mất năng lực!
Anh nhớ có một lần anh không nhịn được mở miệng hỏi Thiên Kình, liền bị Thiên Kình đánh cho một trận rồi mới nói cho anh biết, anh đã có vợ được hứa hôn từ nhỏ, anh muốn thủ thân vì cô ta.
Mạc Thiên Kình lạnh lùng trừng mắt liếc anh một cái, mím chặt môi mỏng không trả lời những câu nhảm nhí của anh!
Thượng Quan Quân Triết kích động tiếp tục truy vấn.
"Anh, cùng phụ nữ "này nọ í é" cảm giác có phải rất sảng khoái hay không? một đêm mấy lần?"
Anh thật sự rất tò mò, người đàn ông này cho tới bây giờ chưa từng chạm qua phụ nữ, một khi đã phá trinh rồi, nhất định là giông bão tới, khí thế hào hùng.
"Bảy, tám lần!" Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, nhớ lại đêm đó, mình vụng về cùng kích động, chọc vào mông cô, nhớ lại, khóe miệng không khỏi nâng lên một nụ cười.
Sính Đình thật sự rất dũng mãnh, nhưng anh lại rất thích cô!
Nghĩ tới lần đó ở bồn tắm cô dùng tay giúp mình giải quyết, anh đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!
Thượng Quan Quân Triết miệng cũng há to thành chữ O rồi, hướng Mạc Thiên Kình giơ ngón tay cái lên.
"Anh, anh thật là đủ mãnh liệt!"
một buổi tối mà làm tới bảy, tám lần, thật là thích hợp làm Ngưu Lang!
Nghĩ tới mình, anh rất ít khi có thể đạt tới bảy tám lần một đêm, xem ra còn phải tăng cường thêm sức lực!
"Đến rồi!"
Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, ánh mắt như chim ưng khóa thật chặt một nam một nữ đang đi vào dạ vũ, khóe miệng không khỏi nâng lên một nụ cười lạnh.
Thượng Quan Quân Triết lập tức hướng ánh mắt của anh nhìn lại thì thấy một nam một nữ đang đi vào bữa tiệc, người đàn ông cao lớn anh tuấn phi phàm, người nữ xinh đẹp diễm lệ, đúng là một đôi hoàn hảo!
Nhưng người tới không phải là Nam Cung Tước, mà là hai sát thủ đắc lực nhất dưới tay hắn, có danh hiệu “Huyết sắc và Tà Dương”.
"Huyết sắc và Tà Dương, bọn họ là sát thủ lợi hại nhất của Nam Cung Tước, theo tin đồn nếu bọn họ chưa giết được người, nghĩa là chưa hoàn thành nhiệm vụ!" Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, những chuyện này đều do những ngày qua anh khổ cực lắm mới tìm được tài liệu.
"Chỉ có điều bọn họ tới đây làm gì?"
Ánh mắt Mạc Thiên Kình khóa chặt vào bọn họ, không hề rời đi một giây một phút nào, chỉ sợ sẽ xảy ra sai sót gì!
"Em cũng rất tò mò, chắc chắn không chỉ đơn thuần là tham gia dạ vũ!"
Thượng Quan Quân Triết lặng lẽ sờ sờ khẩu súng màu bạc bên hông, nội tâm che giấu kích động, thật là muốn xông lên chiến đấu với bọn họ.
Chỉ là, bây giờ không đủ sức, nếu không, thì anh phỏng đoán tại sao mình chết cũng không biết!
"nói nhảm!" Mạc Thiên Kình rất khinh bỉ trừng mắt liếc anh một cái, đột nhiên ánh mắt chăm chú nhìn người phụ nữ đang đưa ánh mắt sắc bén liếc ra bốn phía, không khỏi cau mày, ngay sau đó hình như nghĩ đến mình, vội vàng nói.
"Nhanh, bọn họ muốn giết ba mẹ cậu!"
Sắc mặt Mạc Thiên Kình rất tệ, nên biết rằng đối với hai tên kia anh quả thật có chút thấp thỏm không yên, là sát thủ hàng đầu của Nam Cung Tước, khẳng định không phải là nhân vật đơn giản.
Thượng Quan Quân Triết nghe xong, vội vàng đi theo Mạc Thiên Kình chạy lên lầu tới chỗ ba mẹ mình.
Mạc Thiên Kình vừa gấp gáp chạy, vừa quan sát xung quanh để theo dõi bóng dáng bọn họ, sau khi nhìn thấy bọn họ đã biến mất không thấy dấu vết, vội vàng nhảy ra cửa sổ, từ cửa sổ trực tiếp leo lên phòng của ba mẹ Quân Triết trên lầu ba.
"Thiên Kình!"
Mạc Thiên Kình lật người vào cửa sổ, Thượng Quan Hạo và vợ kinh ngạc nhìn Mạc Thiên Kình, nhưng Mạc Thiên Kình còn chưa kịp mở miệng, cửa đã bị phá ra, Mạc Thiên Kình liền tranh thủ lúc bọn họ đẩy cửa ra, hướng hai người ngoài cửa nổ súng!
Thượng Quan Hạo và vợ bị một màn trước mắt làm cho sợ hết hồn, hai người mặc dù là thương nhân, nhưng bây giờ khi đối mặt với súng ống thật thì trong lòng rất run sợ!
"không được, là Mạc Thiên Kình!"
Sắc mặt Huyết Sắc không tốt, Nam Cung Tước đã dặn dò, nếu như vô tình gặp Mạc Thiên Kình sẽ phải rút lui.
Bởi vì sau chuyện của Hắc Lang, danh tiếng của Mạc Thiên Kình đã rất vang dội, ai cũng biết anh có bao nhiêu lợi hại!
Cho dù bọn họ là sát thủ đứng đầu, cũng chưa chắc có thể ở dưới mắt anh mà giết chết được người anh bảo vệ!
"Huyết Sắc, Tà Dương, hai người đúng thật là muốn giết bọn họ!"
Mạc Thiên Kình nhếch môi cười lạnh, thật may là anh phản ứng kịp thời, nếu không hai vị nhà Thượng Quan đã bị bọn họ giết chết!
Huyết Sắc lạnh lùng nhìn Mạc Thiên Kình, súng trong tay cũng không dám chĩa về phía anh, bên ngoài truyền đến tiếng xôn xao, trong lòng biết những người ở ngoài đã biết, nhưng giết chết Thượng Quan Hạo là nhiệm vụ của bọn hắn.
Vội vàng chĩa súng về phía vợ chồng Thượng Quan Hạo bắn hai phát, Mạc Thiên Kình gần như cùng lúc cũng bắn ra hai phát, đích tới chính xác là hai viên đạn vừa bắn ra của bọn họ, nhìn ánh mắt kinh ngạc của bọn họ!
"Mạc Thiên Kình. . . . . ."
Hai người Huyết Sắc Tà Dương trừng to mắt mà nhìn anh, vẫn chưa nói hết, sau lưng liền truyền đến một hồi đau đớn, khiến bọn họ té xuống đất!
"Các người đáng chết!"
Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, ánh mắt không có một tia nhiệt độ!
Chương 95: Gặp cướp!
Thượng Quan Quân Triết đứng ở cửa phòng, hai phát súng này là do anh bắn, cách lồng ngực của bọn khoảng 1cm mới nổ súng, không cần mạng của bọn hắn.
Mạc Thiên Kình vội vàng đi tới, đá văng sung của hai người, rồi còng bọn họ lại, nhìn nhìn vết thương do sung bắn trên lưng bọn họ, lạnh nhạt nói.
"Thủ pháp có tiến bộ!"
Thượng Quan Quân Triết hả hê ngẩng đầu, "Đó là đương nhiên!"
Nhìn người phía sau chạy tới, ra lệnh:
"Đưa bọn họ đi điều trị, không được để bọn họ chết!"
Mấy người đàn ông áo đen đeo súng liền tranh thủ đưa bọn họ đi, Thượng Quan Quân Triết thu hồi súng, vội vàng đi tới trước mặt ba mẹ, khẩn trương hỏi.
"Ba mẹ, hai người không sao chứ?"
Anh thật không thể tưởng tượng được nếu Mạc Thiên Kình không chạy đến kịp, thì giờ phút này cái anh nhìn thấy chính là thi thể của ba mẹ.
"không có việc gì, có Thiên Kình, ba mẹ không có việc gì!"
Thượng Quan Hạo từ trong kinh hoảng lấy lại tinh thần, nhìn Mạc Thiên Kình tán thưởng!
"Anh, cám ơn anh!"
Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình, vẻ mặt cảm kích.
Mạc Thiên Kình cười nhẹ, "Còn khách khí với tôi sao?"
Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình, từ đáy lòng rất bội phục Mạc Thiên Kình.
Anh còn nhớ rõ bởi vì cơ thể anh không khỏe mạnh, nên mới đăng ký vào quân đội, Mạc Thiên Kình cùng huấn luyện một chỗ với anh, bởi vì bản thân mình là công tử con nhà Thượng Quan, vốn không khổ cực bao giờ, lại bị Mạc Thiên Kình huấn luyện kiểu ma quỷ địa ngục, mỗi ngày đều mệt giống như con chó Nhật, thêm vào đó mặt mũi cũng thường xuyên bầm dập.
Mới đầu anh rất hận Mạc Thiên Kình, nhưng dần dần anh phát hiện ra Mạc Thiên Kình đối với anh rất tốt, cơ thể anh từ từ trở nên cường tráng, bản lĩnh cũng càng ngày càng tốt, dần dần thích làm lính, còn gọi Mạc Thiên Kình là anh, cùng vào sinh ra tử.
Bởi vì tuổi của hai người cách nhau không nhiều, cho nên hai người trở thành anh em tốt, nhưng đối với Mạc Thiên Kình, trong công việc, anh rất sợ, bởi vì anh ta rất nghiêm khắc!
Hai người nhìn nhau cười cười, Mạc Thiên Kình nhìn màn đêm đen nhánh ngoài cửa sổ, không biết Sính Đình có an toàn về đến nhà không?
"Anh, em thấy anh nên để Ngọc Sính Đình ở bên cạnh anh, bây giờ chúng ta đã bắt được Huyết Sắc và Tà Dương trong tay Nam Cung Tước, em nghĩ hắn ta sẽ rất tức giận, với năng lực của hắn ta mà nói làm sao có thể không điều tra ra quan hệ của anh và Ngọc Sính Đình, đến lúc đó nhất định sẽ xuống tay với cô ấy!"
Thượng Quan Quân Triết nói rất nghiêm túc, Mạc Thiên Kình cũng lâm vào trầm tư!
"Tôi sẽ suy tính, cậu tiếp tục chú ý tới Nam Cung Tước, có gì điện thoại cho tôi, tôi đi về trước!"
Mạc Thiên Kình nhẹ nhàng dặn dò, anh muốn xem Sính Đình có an toàn về đến nhà hay không.
"Được, liên lạc qua điện thoại!"
Thượng Quan Quân Triết nhẹ giọng, Mạc Thiên Kình chào tạm biệt vợ chồng Thượng Quan Hạo rồi xoay người rời đi!
Thần Băng và Sính Đình ngồi trên xe, hai người không ai nói một câu nào, sắc mặt của Thần Băng rất khó coi, dấu hiệu có chút tức giận.
"Vừa rồi Mạc Thiên Kình nói cho em biết, Buổi dạ vũ tối nay có thể có bắn súng rất nguy hiểm, kêu em rời đi trước!"
Sính Đình nhẹ mở miệng, cô biết Thần Băng đang tức giận.
"Em có vẻ rất tin tưởng anh ta!"
âm thanh của Thần Băng có chút lạnh lùng, có bắn súng, thật là buồn cười, muốn chiếu phim sao?
"Anh ta không mang những chuyện như vậy ra đùa giỡn, hơn nữa em đang mang thai, em không muốn có bất kỳ nguy hiểm khiến bảo bảo bị thương tổn!"
Sính Đình lạnh nhạt nói, cô thừa nhận cô có chút ích kỷ, cô làm Thần Băng mất thể diện, nhưng nếu không làm như vậy, cô không biết, bọn người kia núp trong bóng tối có xuống tay hay không.
cô có bảo bảo, cô phải vì bảo bảo mà suy tính!
"Cho nên em thà để anh mất thể diện!"
Thần Băng tức giận nói, trên gương mặt đẹp trai tràn đầy tức giận, xe đột nhiên dừng lại, dừng ở bên lề đường, đèn đường chiếu xuống những ánh sáng vàng vọt mờ ảo, rất ít người qua lại!
Sính Đình không ngờ anh đột nhiên ngừng xe, thiếu chút nữa đụng vào phía trước xe, không khỏi có chút tức giận.
"Thần Băng, em biết mình làm như vậy có chút quá đáng, nhưng anh cũng biết, hiện tại em không thể để cho mình bị bất kỳ tổn thương nào!"
cô có bảo bảo, nếu chỉ có mình cô, có lẽ cô có thể tiếp tục ở lại cùng anh, quá lắm thì là đại chiến một trận thôi, nhưng bây giờ có bảo bảo, không giống như trước nữa!
"không thể có bất kỳ thương tổn nào? Em quan tâm tới đứa con của Mạc Thiên Kình như vậy sao? Em thương anh ta có đúng không?"
Thần Băng cao giọng, nhớ tới vừa rồi hai người nói chuyện trong buổi dạ vũ, anh không nhịn được nắm chặt tay.
Anh nói với Thượng Quan Quân Triết, cô là vợ tương lai của mình, thế nhưng cô lại cùng Mạc Thiên Kình nói qua nói lại như vậy, không phải khiến tất cả mọi người biết bạn gái của anh cho anh đội nón xanh sao?
Anh là đàn ông, anh cũng có tự trọng của mình, anh là tổng giám đốc của Diệp Thị, anh cũng muốn thể diện, hôm nay một chút cô cũng không suy nghĩ cho anh, khiến anh mất hết thể diện!
Sính Đình nhìn Thần Băng, không ngờ anh tức giận như vậy, lại còn nói hoài nghi mình vẫn còn một chân (gian díu) với Mạc Thiên Kình.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian